Một vài bài thơ Yevdokia_Petrovna_Rostopchina

Тебе одномуНет, не тогда бываю я счастлива,Когда наряд, и ленты, и цветыБлестят на мне, и свежестью красивойЗажгут в тебе влюбленные мечты.И не тогда, как об руку с тобою,Увлечена разгулом молодым,Припав к тебе вскруженной головою,-Мы проскользнуть сквозь вальса вихрь спешим.И не тогда, как оба мы беспечны,Когда наш смех, наш длинный разговорОживлены веселостью сердечной,И радостно горит наш светлый взор.Счастлива я, когда рукою нежнойЯ обовьюсь вкруг головы твоей,И ты ко мне прислонишься небрежно,И мы молчим, не разводя очей...Счастлива я, когда любви высокойСвятую скорбь вдвоем почуем мы,И думаем о вечности далекой,И ждем ее, взамен житейской тьмы!..Счастлива я наедине с тобою,Когда забудем мы весь мир земной,-Хранимые свободной тишиноюИ заняты, ты мной, а я тобой!..Счастлива я в часы благоговенья,Когда, полна блаженства моего,Я о тебе молюся провиденьюИ за тебя благодарю его!Звезды полуночиYe stars, the poetry of Heaven!..«Childe-Harold»Кому блестите вы, о звезды полуночи?Чей взор прикован к вам с участьем и мечтой,Кто вами восхищен?.. Кто к вам подымет очи,Не засоренные землей!Не хладный астроном, упитанный наукой,Не мистик-астролог вас могут понимать!..Нет!.. для изящного их дума близорука.Тот испытует вас, тот хочет разгадать.Поэт, один поэт с восторженной душою,С воображением и страстным и живым,Пусть наслаждается бессмертной красотоюИ вдохновением пусть вас почтит своим!Да женщина еще — мятежное созданье,Рожденное мечтать, сочувствовать, любить,—На небеса глядит, чтоб свет и упованьеВ душе пугливой пробудить.Tặng riêng anhKhông, không phải em hạnh phúc khi màÁo quần lộng lẫy, tóc đầy hoaTỏa sáng trên người em vẻ đẹpRạo rực trong anh những ước mơ.Cũng không phải khi bàn tay anhTrẻ trung và phóng đãng, ngang tàngEm áp vào người anh mái tócLướt qua điệu nhảy thật vội vàng.Cũng không phải khi thật vô tâmHay khi cười, trò chuyện không ngừngNhững câu chuyện chân tình, sôi nổiÁnh mắt ngời lên vẻ hân hoan.Em hạnh phúc khi bàn tay dịu dàngĐem vấn vòng quanh mái tóc anhAnh tựa vào người em lơi lảÁnh mắt không rời, ta lặng im.Em hạnh phúc khi ngọn lửa tìnhKhi vị đắng cùng cảm nhận chúng mìnhTa nghĩ về xa xôi muôn thuởTa đợi chờ thay đổi bóng đêm.Em hạnh phúc khi hai chúng mìnhKhi ta quên hết cõi trần gianTa giữ gìn tự do im lặngAnh chỉ về em, em về anh.Em hạnh phúc khi được tôn sùngKhi ngập tràn hạnh phúc của emEm cầu trời cho anh may mắnVà em thầm cảm tạ trời xanh!Những ngôi sao đêmYe stars, the poetry of Heaven!.."Childe-Harold"[1]Lấp lánh cho ai, hở những ngôi sao đêmÁnh mắt ai nhìn với niềm ao ướcAi khâm phục?… Ai ngước nhìn đôi mắtMà đất đai không làm bẩn ánh nhìn!Không phải nhà thiên văn lạnh lùng vì khoa họcCũng không phải nhà chiêm tinh có thể hiểu ra!Không!… Trước vẻ đẹp yêu kiều họ đều mù lòaNgười muốn đoán ra, người ưa thử thách.Chỉ nhà thơ với tấm lòng nhiệt huyếtVới sự hình dung sống động, đam mêCó thể thưởng ngoạn vẻ đẹp bất tử kiaVà quý trọng những gì gây phấn khích!Vâng, phụ nữ còn là sinh vật nhiệt thànhSinh ra để ước mơ, để yêu và cảm nhậnNhìn lên trời để cho ánh sáng và niềm hy vọngSẽ khơi lên vẻ run rẩy trong tim.Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng.